Trần Chí Phúc - Nhạc Sĩ, Nhà Văn, Nhà Báo

ĐÓA HOA MÙA VU LAN

28 Tháng Bảy 20159:53 CH(Xem: 18929)
ĐÓA HOA MÙA VU LAN
Năm 1983, hồi còn ở thành phố Calgary, Canada, người Việt ở đây khỏang chục ngàn và có Hội Phật Giáo Việt Nam Calgary. Mỗi chủ nhật, Hội tổ chức lễ tụng kinh tại một hội trường thuê, chứa được khỏang hai trăm người. Một ngày nhân mùa Vu Lan, có tổ chức lễ bông hồng cài áo. Nhìn một số cụ già mắt đẫm lệ khi được cài bông hồng trắng lẫn bông hồng đỏ, tôi vừa xúc động vừa ngạc nhiên. Và tôi hiểu ra rằng những cụ già kia đang nhớ mẹ của họ, lúc đó họ trở thành đứa bé trong tâm tưởng đối với người mẹ đã khuất. Cho dù cánh hoa hồng đỏ do đứa con đang có mặt cài lên tặng để kính trọng tình mẫu tử, nhưng niềm vui kia không đủ lấn át nỗi buồn. Hội thực hiện đặc san và nhờ tôi viết một ca khúc. Tôi chọn đề tài đóa hoa mùa Vu Lan và đặt tên cho bài hát. Đã có bản Bông Hồng Cài Ao của Phạm Thế Mỹ phổ thơ Nhất Hạnh quá nổi tiếng, giống như Lý Bạch phải thán phục bài thơ Hòang Hạc Lâu của Thôi Hiệu mà không dám đề bút tả ngôi lầu nổi tiếng này, và tôi phải ráng. Lời ca của bản Đóa Hoa Mùa Vu Lan như sau: “Cành hoa hồng thắm cài lên áo em. Cùng nhau chia vui mẹ hiền còn đó. Hỏi em, me thương em không, em bảo mẹ thuơng em lắm. Hỏi em, em yêu mẹ không, em cười sao lại không yêu. Tình yêu nào đó nồng lên mắt em. Tình yêu bao la của mẹ cao quí. Ngày thơ tung tăng bên me, xứ người giờ con lỡ bước. Lời khuyên ra đi năm nao, con ghi nhớ mãi trong lòng. Điệp khúc: Nay mùa Vu Lan, mùa báo hiếu đó em. Chấp tay ta cùng nguyện cầu, nén hương dâng trước Phật đài. Cầu cho mẹ yêu an vui, cầu cho quê hương đau thương, không còn khói lửa, không còn hận thù. Cành hoa hồng thắm cài lên áo em. Này em vui đi, kìa sao em khóc. Nghìn công ơn sâu của mẹ, bao giờ đời con báo đáp. Ngày quê hương thôi chia ly, mẹ hiền hết câu mong chờ. Đóa hoa mùa Vu Lan, nở ngát trong tim, tình yêu của mẹ.” Có người bảo là câu hỏi em có thương mẹ hay mẹ có thương em hay không là vớ vẩn. Thực ra chỉ là lấy cớ để hỏi người em gái, để có câu chuyện trao đổi và để người em có dịp để nói về tình mẫu tử của mình. Còn việc em được cài bông hồng đỏ mà sao lại khóc là có thật. Cô gái vượt biển lưu lạc xứ người, nhìn hoa đỏ mà nhớ mẹ ở quê nhà vời vợi. Ý này khác với lời ca trong Bông Hồng Cài Ao rằng anh, em hãy vui sướng đi vì còn mẹ nên được cài bông đỏ. Rốt cuộc, ca khúc Đóa Hoa Mùa Vu Lan cũng có nét riêng. Có tình mẹ, có dâng hương lễ Phật, có bông hồng cài áo và có chất Vu Lan. Và chỉ hát đúng vào mùa Vu Lan mà thôi. Tôi nhờ ca sĩ Mai Hương hát thu băng. Chị tâm sự rằng khi hát câu cuối, lòng chợt nhớ mẹ của chị đã khuất. Hòa âm của Đặng Xuân Thìn với bốn vĩ cầm và một dương cầm, anh viết rất khéo, quyện vào tiếng hát lóng lánh của giọng ca mang chất cổ điển- Mai Hương- tiếng hát không làm phiền chúng ta- nhà báo Ngô Đình Vận đã viết như vậy. Khi sáng tác ca khúc, lòng tôi nghĩ về mẹ ở Tuy Hòa. Lúc thực hiện xong CD, năm 1996, tôi gởi về quê và nhắn người nhà mở cho mẹ nghe để biết thằng con ở xứ người vẫn thương vẫn nhớ. Nhưng bà chưa kịp thưởng thức thì bệnh nặng và qua đời. Đây là một nỗi niềm chư a trọn vẹn của tác giả Đóa Hoa Mùa Vu Lan. Khi tụng kinh cầu nguyện, tâm trí hướng về Phật, hướng về người thân đã khuất với ý tưởng tốt lành. Có thể khi ca khúc ca ngợi tình mẹ dâng lên cũng tạo nên bầu không khí an hòa. Mùa lễ Vu Lan 2008, mời quí vị nghe một bài hát để yêu, để nhớ mẹ cho dù còn sống hay đã khuất, tiếng hát Mai Hương với Đóa Hoa Mùa Vu Lan.

Trần Chí Phúc

 

Bấm Vào Đây Để Dowload Bài Hát (Right Click to Save) Đóa Hoa Mùa Vu Lan