Đầu năm 1995, nhạc sĩ Trần Chí Phúc lần đầu tiên về thăm quê nhà sau mười mấy năm xa cách kể từ khi vượt biển đến Canada vào năm 1979. Cảm giác đầu tiên là thấy thành phố Sài Gòn đông đúc : “ Tôi trở lại Sài Gòn , người đông quá chen chân, xe máy và bụi ồn, đường quen cũng lạ lùng”. Dĩ nhiên so với thời điểm năm 2007 thì tình trạng đông đúc và ồn ào bây giờ còn tăng hơn.
Hình ảnh của những cô gái trong những quán bia ôm đã được đưa vào ca khúc : “ Cô gái ngồi chờ buồn, chiều trong quán bia ôm, đôi mắt nhìn cuộc đời, tương lai quá xa vời”.
Hình ảnh của những chiều mưa Sài Gòn vẫn lóang thóang, vẫn hàng me trơ lá sau bao năm tháng đợi chờ, kỷ niệm một thời sinh viên có những chiều theo bước chân em. Vẫn nỗi buồn của một thành phố đã bị mất tên.
Và cảm giác bỗng thấy mình trở thành người khách trên chính quê hương của mình thật chua xót, cảm giá này đã được nhiều người từ hải ngọai về thăm quê nhà đồng cảm.
Trần Chí Phúc sáng tác ca khúc vào tháng 4-1995 và đã thu tiếng hát và tiếng đàn của mình gởi cho đài VOA và đài tiếng nói Hoa Kỳ đã phát thanh bài hát Sài Gòn Một Thóang 20 Năm về Việt Nam vào đúng ngày 30 tháng 4 năm 1995 .
Bài hát này trích trong CD Sài Gòn Em Vẫn Còn Đây thực hiện năm 1998, kỷ niệm thành phố Sài Gòn 300 tuổi.
Trong 8 ca khúc mang chủ đề Sài Gòn, mỗi bài mỗi vẻ. Bài hát Sài Gòn Một Thóang 30 Năm viết vào năm 2005 và bài Sài Gòn Một Thóang 20 Năm viết năm 1995, hai bài cách nhau 10 năm, quí vị nghe để so sánh.
Xin chép lời ca Sài Gòn Một Thóang 20 Năm
“ Tôi trở lại Sài Gòn, người đông quá chen chân, xe máy và bụi ồn, đường quen cũng lạ lùng. Tôi trở lại Sài Gòn , tìm chút nắng quê hương, quá khứ nào nhạt nhòa, một thóang 20 năm. Cô gái ngồi chờ buồn, chiều trong quán bia ôm, đôi mắt nhìn cuộc đời, tương lai quá xa vời. Tiếng hát nào vọng về, bài ca cũ đam mê, ươm nhớ từng kỷ niệm, chiều mưa ta theo em.
Điệp khúc: Sài Gòn một thời chinh chiến, hào hùng lừng danh thế giới, tên Việt Nam. Dù niềm tin hóa đá, tôi vẫn mong, tôi vẫn mơ, có một ngày em sẽ hồi sinh. Sài Gòn còn đâu mơ ước, ngậm ngùi hàng me trơ lá đâu màu xanh. Chiều lang thang chốn cũ, bao nhớ thương bao đổi thay, đâu dáng em xưa,con đường bụi mù. Tôi trở lại Sài Gòn, đàn bé đã lớn lên, năm tháng làm giật mình, hai mươi năm bay vèo. Tôi trở lại Sài Gòn, thành phố đã thay tên, bỗng thấy mình lạc lòai, người khách trên quê hương. Coda:Tôi trở lại Sài Gòn , người yêu xưa đi mất, tôi bên này lưu vong, ngồi ca khúc Sài Gòn.
Xin mời bấm vào phần Nhạc Trần Chí Phúc để thưởng thức.
Bấm Vào Đây Để Dowload Bài Hát (Right Click to Save) – Sài Gòn Một Thoáng 20 Năm
Hình ảnh của những cô gái trong những quán bia ôm đã được đưa vào ca khúc : “ Cô gái ngồi chờ buồn, chiều trong quán bia ôm, đôi mắt nhìn cuộc đời, tương lai quá xa vời”.
Hình ảnh của những chiều mưa Sài Gòn vẫn lóang thóang, vẫn hàng me trơ lá sau bao năm tháng đợi chờ, kỷ niệm một thời sinh viên có những chiều theo bước chân em. Vẫn nỗi buồn của một thành phố đã bị mất tên.
Và cảm giác bỗng thấy mình trở thành người khách trên chính quê hương của mình thật chua xót, cảm giá này đã được nhiều người từ hải ngọai về thăm quê nhà đồng cảm.
Trần Chí Phúc sáng tác ca khúc vào tháng 4-1995 và đã thu tiếng hát và tiếng đàn của mình gởi cho đài VOA và đài tiếng nói Hoa Kỳ đã phát thanh bài hát Sài Gòn Một Thóang 20 Năm về Việt Nam vào đúng ngày 30 tháng 4 năm 1995 .
Bài hát này trích trong CD Sài Gòn Em Vẫn Còn Đây thực hiện năm 1998, kỷ niệm thành phố Sài Gòn 300 tuổi.
Trong 8 ca khúc mang chủ đề Sài Gòn, mỗi bài mỗi vẻ. Bài hát Sài Gòn Một Thóang 30 Năm viết vào năm 2005 và bài Sài Gòn Một Thóang 20 Năm viết năm 1995, hai bài cách nhau 10 năm, quí vị nghe để so sánh.
Xin chép lời ca Sài Gòn Một Thóang 20 Năm
“ Tôi trở lại Sài Gòn, người đông quá chen chân, xe máy và bụi ồn, đường quen cũng lạ lùng. Tôi trở lại Sài Gòn , tìm chút nắng quê hương, quá khứ nào nhạt nhòa, một thóang 20 năm. Cô gái ngồi chờ buồn, chiều trong quán bia ôm, đôi mắt nhìn cuộc đời, tương lai quá xa vời. Tiếng hát nào vọng về, bài ca cũ đam mê, ươm nhớ từng kỷ niệm, chiều mưa ta theo em.
Điệp khúc: Sài Gòn một thời chinh chiến, hào hùng lừng danh thế giới, tên Việt Nam. Dù niềm tin hóa đá, tôi vẫn mong, tôi vẫn mơ, có một ngày em sẽ hồi sinh. Sài Gòn còn đâu mơ ước, ngậm ngùi hàng me trơ lá đâu màu xanh. Chiều lang thang chốn cũ, bao nhớ thương bao đổi thay, đâu dáng em xưa,con đường bụi mù. Tôi trở lại Sài Gòn, đàn bé đã lớn lên, năm tháng làm giật mình, hai mươi năm bay vèo. Tôi trở lại Sài Gòn, thành phố đã thay tên, bỗng thấy mình lạc lòai, người khách trên quê hương. Coda:Tôi trở lại Sài Gòn , người yêu xưa đi mất, tôi bên này lưu vong, ngồi ca khúc Sài Gòn.
Xin mời bấm vào phần Nhạc Trần Chí Phúc để thưởng thức.
Bấm Vào Đây Để Dowload Bài Hát (Right Click to Save) – Sài Gòn Một Thoáng 20 Năm