Trần Chí Phúc - Nhạc Sĩ, Nhà Văn, Nhà Báo

BÊN KIA SƯƠNG KHÓI NẮNG VÀNG PHAI- THƠ VŨ THẾ NGỌC

28 Tháng Mười Hai 20164:40 CH(Xem: 34114)
BÊN KIA SƯƠNG KHÓI NẮNG VÀNG PHAI- THƠ VŨ THẾ NGỌC

BÊN KIA SƯƠNG KHÓI NẮNG VÀNG PHAI- THƠ VŨ THẾ NGỌC

                                                                     Trần Chí Phúc

vu the ngoc tcp
Vũ Thế Ngọc & Trần Chí Phúc quán Starbuck San Jose

 

Tối hôm qua, chợt muốn viết về một người bạn lớn tuổi Vũ Thế Ngọc- hiện là tác giả của mấy cuốn sách giá trị viết về Đạo Phật được xuất bản trong nước như Pháp Bảo Đàn Kinh ( chú giải lời giảng của Lục Tổ Huệ Năng), Trí Tuệ Giải Thoát ( chú giải Kinh Kim Cương Bát Nhã ), Kinh Viên Giác, Triết Học Long Thọ…

Trong tủ sách Phật học Việt Nam có nhiều sách nhưng viết về Long Thọ tạm đầy đủ thì cho đến nay chỉ có tác giả Vũ Thế Ngọc.

Đối với tôi, cái hay của các cuốn sách trên là lời kinh có phần chữ Tàu, chữ Việt Nam dịch âm từ chữ Tàu, chữ Việt Nam, và chữ Anh để cho người đọc tham khảo. Nhiều khi đọc chữ Việt Nam không hiểu ý nghĩa lời kinh thì nghiền ngẫm phần Anh ngữ.

Và dĩ nhiên có phần chú giải của tác giả Vũ Thế Ngọc- do anh tổng hợp bao cuốn sách đã đọc và đưa thêm ý kiến riêng độc đáo.

Từ lúc đọc mấy cuốn sách đạo Phật của Vũ Thế Ngọc, giúp tôi hiểu thêm, nghiền ngẫm thêm về triết lý cao siêu này.

Tôi nhớ khoảng 20 năm trước, trên chuyến xe từ San Jose xuống Quận Cam gặp gỡ nhiều bằng hữu trong giới Phật Giáo thì trong lúc bàn chuyện, tôi bỗng nêu ra cái câu nói của Phật “ Thiên thượng thiên hạ, duy ngã độc tôn” , ý nói trên trời dưới đất chỉ có TA là số một. Tại sao đạo Phật chủ trương VÔ NGÃ mà ngài lại nói như vậy.

Thì có bao nhiêu ý kiến đưa ra, có kẻ bảo là NGÃ ở đây là Đại Ngã chứ không phải Tiểu Ngã, bàn luận lung tung. Lúc đó Vũ Thế Ngọc đặt vấn đề là cái câu Thiên Thượng Thiên Hạ Duy Ngã Độc Tôn nằm trong kinh nào, cả bọn im lặng.

Và lúc đó tôi chợt hiểu rằng có môn phái tôn xưng Đức Phật là số một cho nên mới có câu kinh này, còn các môn phái khác thì cho rằng Đức Phật Thích Ca chỉ là một vị Phật trong nhiều vị Phật. Và cuối cùng là phải đi tìm nguyên bản câu kinh để rồi mỗi người tự suy gẫm.vu the ngoc sach

Giáo sư Vũ Thế Ngọc, từng tốt nghiệp cử nhân, cao học ngành nhân văn đại học Vạn Hạnh ở Việt Nam, qua Mỹ năm 1975 học trở thành kỹ sư, rồi sau này học tiến sĩ kinh tế đại học UC Santa Barbara, rồi bây giờ viết sách về ngôn ngữ, về đạo Phật. Khả năng văn chương phong phú, biết chữ Hán, chữ Anh giỏi, từng tham gia hoạt động thời còn thanh niên trung niên. Bây giờ tuổi đã thất thập vẫn còn viết sách, anh đã xuất bản mấy chục cuốn bao gồm nhiều đề tài.

Nhiều đêm buồn tôi gọi anh nói chuyện trời đất lung tung, và cũng thỉnh thoảng anh buồn gọi tôi bảo rằng nếu bây giờ mà không có thú viết sách thì đời sống vô vị.

Nói chuyện với Vũ Thế Ngọc để nghe anh bàn về Phật giáo, về Thơ Đường, về văn hóa Việt Nam, về kinh tế, về chính trị và chuyện linh tinh trong đời sống.

Xin giới thiệu những câu thơ của thi sĩ Vũ Thế Ngọc, có chữ Hán, chữ Anh, có nét cổ điển, có nét tân kỳ.

Như món quà văn nghệ  trong mùa cuối năm 2016 tiễn năm cũ và chuẩn bị đón năm mới 2017 cùng Xuân Đinh Dậu.

 

Bên Kia Sương Khói Nắng Vàng Phai

thơ

VŨ THẾ NGỌC

 

Người về rừng cũ hoa rụng hết

Đường núi rêu phong không bóng người

Một tiếng chim chiều heo hút vọng

Bên kia sương khói nắng vàng phai.

 

Thay Lời Bạt.

Nhiều độc giả khá quen với các trước tác nhân sinh của tác giả, riêng tôi vẫn thân quen với các trước tác đạo học của người hơn. Đối với cá nhân tôi, người luôn luôn là một thiện tri thức trong con đường rong ruỗi của mình. Theo tin tức vọng về núi này, các huynh đệ xưa vẫn tiếp tục con đường duyên nghiệp của mình. Có vị ẩn trong núi, có vị treo áo vướng sâu vào hệ lụy bụi trần, nhưng tác giả vẫn ung dung giữa cõi người, như thời tuổi trẻ xuống đường chống quân phiết, như thời cầm bút chống độc tài, như thủa cầm súng giữa núi rừng hay năm tháng cầm phấn trước bảng đen. Ngày nay chống gậy độc cư, lúc nào người cũng phơi phới như mây trắng mùa hạ với tấm lòng tố bạch.

Hôm nay đọc lại thơ tác giả, nhiều bài trước đây chỉ có tôi là độc giả duy nhất. Thì hãy để cho người đọc cảm nhận. Tôi chỉ muốn lập lại một câu cú quen thuộc “Có một người như thế mới làm những bài thơ như thế.”

Như Thị

N’ambo, Nepal

 

 

斜月 (一)

斜月梳桐幻夢霜

一間寒舍共凄涼

蛩聲忽到人間眯

身在人間心𣃔腸

Tà nguyệt sơ đồng huyễn mộng sương,

Nhất gian hàn xá cộng thê lương.

Cùng thanh hốt đáo nhân gian mị

Thân tại nhân gian tâm đoạn trường.

 

斜月 (二)

斜月夜深花忽開

幽香漫漫冷牀來

一夢江湖深几許

壯生蝴蝶斷腸差

Tà nguyệt dạ thâm hoa hốt khai.

U hương mạn mạn lãnh sàng lai.

Nhất mộng giang hồ thâm kỷ hứa

Trang sinh hồ điệp đoạn trường sai.

 

QUỲNH HOA

Hoa quỳnh chợt nở đêm tàn nguyệt

. Hương sắc hắt hiu lạnh thấm giường.

Nửa giấc giang hồ chôn gối lạnh,

Trang sinh hồ điệp mộng đoạn trường

 

NHAN SẮC

Nhan sắc nhan sắc chùm râu bạc,

Tóc trắng tóc trắng ngàn trượng say.

Cố nhân hờ hững trang sách cũ

Cửa hư vô nghe tiếng gió bay.

 

CUỐI ĐƯỜNG

Cuối đường nghe trở lạnh

Cơn gió nào vừa đến

Mưa bão nào đã qua

Một mình đi giữa mộng,

Có còn ai cuối đường.

Trăng thượng tuần hiu hắt

Đất trời bóng mờ sương.

Giữa đèo châm điếu thuốc,

Đất trời riêng mình ta.

 

ÔNG GIÀ KHÓC GIỮA ĐÊM ĐÔNG.

Người ta thường nói,

Nước mắt người già dường như mặn hơn,

Tiếng khóc người già dường như ai oán hơn.

Người ta cũng thường nói:

Người già không khóc vì không muốn ai thấy.

Người già không khóc vì đã khóc nhiều nên nước mắt đã cạn.

Sai cả các bạn ơi!

Vì chủ nhân các bộ óc uyên thâm và thích phân tích đó,

Đều chỉ là những người trẻ chưa già.

Tại sao tôi biết?

Vì tôi cũng có một thời tuổi trẻ như thế.

 

Did you hear old man cry?

You said the old men don’t cry

Because they’ve afraid of others could hear.

You said the old men never cry

Because they haven’t had any tear left.

No! Why I know that?

Because I used to say that when was young.

But now I know old men do cry!

But their tears are more salty.

 

CÓ NHỮNG BUỔI CHIỀU

Có những buổi chiều

Nắng quái rực rỡ

Nhẩy múa đầu non.

Tiếng ai mơ hồ

Hát từ hư vô.

*

Có những buổi chiều

Tiếng hạc trên không

Như tiếng ngủ say

Bếp lửa khói bay.

*

Có những buổi chiều

Vàng rơi rừng không

Xôn xao núi vắng

Người ngồi nhìn mây

Tóc trắng dài bay.

*

Có những buổi chiều

Ai ra đầu núi

Nắng vàng hiu hắt

Chỉ một mình thôi

Bóng tối cuối đồi.

 

LÃNG ĐÃNG

Lãng đãng ngọn gió đầu hạ,

Thoáng ngọt hương trầm hoàng lan.

Lung linh giọt sương nguyệt quế,

Ba ngàn thế giới vỡ tan.

 

TÀ NGUYỆT

Tà nguyệt sơ đồng huyễn mộng sương,

Nhất gian nhàn xá cộng thê lương.

Cùng thanh hốt đáo nhân bất mị

Thân tại nhân gian tâm đoạn trường.

 

CHUỒN CHUỒN

Còn nguyên cánh chuồn chuồn cuối gió

Người về tiếng vọng đọng đồi trưa.

Chim rừng xao xác trời không tịch,

Không hoa tàn rụng bay như mưa.

 

TUỔI XANH

Tuổi xanh mà tóc bạc,

Thinh không mây vẫn bay.

Ngày đêm nghe gió hú

Mộng thực chẳng còn hay.

*

Tóc bạc ba ngàn trượng

Lịch sử ngàn năm qua

Như sương chiều nắng quái

Rừng núi không người, ta.

 

CUỐI PHỐ

Cuối phố nào ai ngồi

Một mình châm điếu thuốc.

Khói bay vào hư không

Một thoáng nào còn nhớ.

Một người quen đã đi.

Trong bóng ma huyền dị

Một mình ai ngồi đây

Một mình ai đối bóng.

Người già không quá khứ

Tháng ngày rồi cũng qua.

 

KIM NHẬT PHÙNG XUÂN ĐẦU DĨ BẠCH

Trường giang xuân sắc qui

Xuân hoa lạc như ti

Duy hữu đầu dĩ bạch

Thân bệnh tâm đoạn thì

Thính nhân bàn thời vụ

Sở văn lương khả bi.

Tương khan các thảm nhiên

Tình không bạch vân phi.

今日摓春以白頭

長江春色歸

春花落如絲

維有頭以白

身病心斷時

聴人盤時務

所聞良可悲

將看各惨然

晴空白雲飛

Thơ 1969

LKTH

Ôi môi người sao hững hờ

Ta chưa hôn mà sao đã say?

Thôi môi người từ nay thôi hồng

Người về phương ấy có còn ai?

 

THƠ VŨ THẾ NGỌC